Duyên tình chấm dứt

1. Thôi kể từ [Am] đây duyên tình hai [E7] lối cách biệt ngàn [Am] trùng

Bao đêm khóc [C] thầm, trông mong về phương [Dm] xa anh [G] nhớ gì tôi [C] không [Am]

Lời hẹn xưa [F] đó em khắc vào trong [C] tim

Gói trọn mơ [Am] ước chỉ mong ngày chung [G] đôi

Bao lời ước [E7] hẹn vẫn còn đọng trong [Am] tim.

 

2. Rồi một chiều [Am] mưa hay người phương [E7] đó sang ngang bên [Am] người

Có lẽ số [C] phận, phải đành ôm thương [Dm] đau, khi [G] người dối tình [C] tôi [Am]

Giờ còn chi [F] nữa, hãy vui cạnh người [C] ta

Nói gì đi [Am] nữa, cũng muộn rồi anh [G] ơi

Duyên nợ không [E7] thành ta đành phải chia [Am] xa.

 

ĐK:

Đừng nói [Am] nữa [G] bao lời gian [F] dối

Thanh xuân [G] tôi anh trả lại được [C] không

Tám năm yêu [Dm] nhau, sao anh [G] đành nói lời chia [C] tay

Vì lỡ yêu [Dm] anh nên tôi [G] đành [E7] chấp nhận thương [Am] đau.

Còn chi [Am] nữa [G] duyên tình tan [F] vỡ

Bao năm [G] qua, tôi cố quên tình [C] anh

Thôi hãy quên [Dm] đi, duyên không [G] thành chấp nhận xa [C] nhau

Anh hãy yên [Dm] vui, bên [G] người [E7] anh chọn đi [Am] anh.