Duyên vỡ

1. Cứ ngỡ duyên mình chẳng hề lìa [Am] đôi

Tình em thuở ấy trót trao ai [D] rồi

Ước nguyện cùng nhau chung [F] lối

Lòng này yêu mình em [Dm] thôi

Để giờ đây nước mắt mặn [E7] môi.

 

2. Trách người sao đành nỡ phụ tình [Am] tôi

Vòng tay ngày ấy mắt hoen mi [D] rồi

Hỡi người đành sao gian [F] dối

Để buồn dâng sầu lên [Dm] ngôi

Về đâu [E7] anh gió mưa trong [Am] đời.

 

ĐK:

Nào ai biết [Dm] trước ai đâu ngờ tình lỡ sang [Am] ngang

[E7] Người vui duyên [Dm] mới bên ai [G] rồi [F] đắng cay bẽ [E7] bàng

[Am] Làm sao không [Dm] nhớ quên sao được kỷ niệm dĩ [Am] vãng

[E7] Thì thôi anh [Dm] nhé xin chôn [E7] vùi nỗi đau muộn [Am] màng.

 

3. Đau xót duyên tình đôi đường lìa [Am] xa

Còn đâu ngày tháng ái ân ngọc [D] ngà

Khóc thầm đời em băng [F] giá

Trách người hay buồn riêng [Dm] ta

Tình ly [E7] tan kiếp duyên nhạt [Am] nhòa.