Em đã vội vàng quên

1. Em đã vội vàng [Am] quên để rồi bước đi theo [D] người

Em đã xa tôi [Am] rồi còn [D] gì nữa mà [Am] mong

Dòng đời mênh [Em] mông dòng sông vẫn luôn xuôi [G] dòng

[A7] Cuốn theo mối [Dm] tình mà ta đã đậm [E7] sâu.

 

2. Anh đứng đợi chờ [Am] ai để cho mắt rưng lệ [D] sầu

Anh cố giấu giọt [Am] sầu không [D] biết tỏ cùng [Am] ai

Lặng nhìn dòng [Em] sông còn đâu dấu yêu hôm [G] nào

[A7] Nhớ thương em [Dm] nhiều cũng chỉ [E7] mình anh đớn [Am] đau.

 

ĐK:

Em [Am] ơi, ngang trái đời [F] ta gieo chi nhiều đau [Dm] khổ

Giờ người đi [Am] rồi người [D] cay đắng là [Am] tôi

Sông [Em] sâu còn có thước để [G]

[A7] Sao anh biết [D] được em [E7] phụ tình anh [Am] đi.

 

3. Anh biết cuộc đời [Am] anh bây giờ lẻ loi riêng [D] mình

Anh sẽ cố quên [Am] người chôn [D] vùi mối tình [Am] xưa

Dù rằng tim [Em] anh càng quên càng nhớ em [G] nhiều

[A7] Anh xin khép [Dm] lại mối [E7] tình hai chúng [Am] ta.