Em đang ép anh

Intro: [Am][G][C][F]-[Am][G][Em]-[Am][G][C][F]-[Am][G][Am]

Ver : Quân Đao

Em đang ép [Am] anh phải tạo cái vỏ bề ngoài rằng [G] mình đang yêu nhau

Em đang ép [C] anh phải nói cho cả thế giới biết [F] rằng tim mình đau

Em muốn được [Am] anh quan tâm ? Nhưng tin nhắn [G] cũ vẫn chưa rep

Thì làm [Em] sao anh có thể mà quan tâm em tiếp

Em là thân [Am] gái nếu mất anh rồi em cũng [G] có người mới thôi

Còn anh thì [C] khác phải kiếm từng người từng người lục [F] sâu trong bóng tối

Không cần gì [Am] nhiều đâu chỉ vài [G]

câu quan tâm thôi

Thì em đã [Am] chiếm được tình cảm biết bao nhiêu thằng trong đó cũng có tôi

Em không cần [Am] nói là ta chia tay nhưng hành động [G] em nó hiện rõ

Cái cách anh [C] nói ngày một thô lỗ là anh nghĩ [F] ngay đến chuyện đó

Đến cuộc gọi [Am] nhỡ từ anh mà em cũng [G] chẵng quan tâm chi

Thì lý do [Em] gì mà anh phải giữ để tiếp tục với em vì

Vì anh không [Am] muốn nói ra từ đó để hai [G] ta phải thêm suy nghĩ

Anh thích ra [C] đi cái kiểu im lặng thì có [F] lẽ nó sẽ hay hơn

Và em đang [Am] ép anh không cần [G] nói anh cũng biết

Để một [Am] mai anh chấp nhận sự thật thì không còn gì phải hối tiếc

Hook: Kindya

Em đang ép [Am] anh phải rời xa em một cách đơn [G] phương do em chọn

Em đang ép [C] anh phải là người mở miệng nói

câu chia [F] tay không vẹn tròn

Vì đây là [Am] cách đỗ lỗi tốt nhất “người chia [G] tay em chính là anh”

Chứ không phải [Em] em đâu một thiên thần mà ai cũng luôn muốn được bên cạnh.

Cái cách đối [Am] xử với anh như thế để khiến anh [G] chán có phải hay không.

Khi sức chịu [C] đựng anh không thể gánh nỗi thì anh bị [F] biến thành kẻ thay lòng.

Em đang ép [Am] anh làm theo kịch bản chia tay mà [G] em đã tạo ra

Và vẫn tiếp [Am] tục từng ngày ép anh phải xóa tên em đi và tất cả.

Ver: Phucpin

Anh đem ngọn [Am] lửa hâm nóng tình cảm còn em đáp [G] trả bằng lạnh nhạt

Anh trao cho [C] em hết sự quan tâm nhưng mà vô [F] tình em đành gạt

Vậy xin hãy [Am] cho anh biết vị trí của anh trong [G] em là ngăn thứ mấy

Để giờ [Em] đây anh như con rối khi chán rồi em vô tâm như vậy

Anh vẫn [Am] nghĩ khi đến với nhau là [G] mình có duyên phận

Duyên thì [C] có nhưng phận người yêu anh đã không [F] còn đủ kiên nhẫn

Vì đây đâu [Am] phải gọi là yêu nhau , mà là [G] dày vò lẫn nhau

Xin đừng ép [Am] anh phải gượng cười khi nói chia tay mà vẫn đau

Điều gì đã [Am] khiến em thay đổi ? Cái khoảng cách [G] này do ai tạo ?

Nếu kẻ thứ [C] ba chen ngang được cho là đúng , vậy [F] anh là sai sao ?

Nếu cứ tiếp [Am] tục mỗi người một lối chỉ còn là [G] vấn đề thời gian

Anh không [Em] muốn mình phải gượng ép , vì sự chịu đựng có giới hạn

Vì anh không [Am] muốn mỗi lần inbox chỉ nhận lại [G] hai chữ “đã xem”

Vì anh không [C] muốn chấp nhận sự thật , không muốn đem [F] tiếng yêu trả em

Nếu cái [Am] kết này do em tạo vậy anh sẽ [G] là người thực hiện

Còn việc của [Am] em chỉ là im lặng , để anh hoàn thành tốt vai diễn của người ra đi

Em đang ép [Am] anh phải rời xa em một cách đơn [G] phương do em chọn

Em đang ép [C] anh phải là người mở miệng nói

câu chia [F] tay không vẹn tròn

Vì đây là [Am] cách đỗ lỗi tốt nhất “người chia [G] tay em chính là anh”

Chứ không phải [Em] em đâu một thiên thần mà ai cũng luôn muốn được bên cạnh.

Cái cách đối [Am] xử với anh như thế để khiến anh [G] chán có phải hay không.

Khi sức chịu [C] đựng anh không thể gánh nỗi thì anh bị [F] biến thành kẻ thay lòng.

Em đang ép [Am] anh làm theo kịch bản chia tay mà [G] em đã tạo ra

Và vẫn tiếp [Am] tục từng ngày ép anh phải xóa tên em đi và tất cả.

Ver: Kindya

Và từng [Am] ngày anh vẫn như thế chờ đợi một [G] thứ gì đó từ em.

Ngay khi gửi [C] tin thì anh luôn biết chắc sau đó chữ [F] xóa sẽ đính kèm

Nhưng mà [A] thôi anh không trách vì anh có [G] làm được gì đâu

Ngoài những

câu [Em] nói mang tính xác thực là “anh nhớ em” luôn đi đầu

Luôn tự trấn [am] an”Do em mệt vì công [G] việc nên em về khuya..

Vì phải lo [C] lắng tương lai cả hai nên em mới [F] phải để anh một phía

Nhưng mà [Am] có ai bận đến mức không thể [G] replay một dòng tin nhắn

Làm gì có [Am] ai lúc được hỏi thăm quan tâm nhắc nhở mà lại cằn nhằn

Em luôn tỏ [Am] vẻ chúng ta luôn ổn rằng chúng [G] ta không sao đâu

Vậy tại sao thái [C] độ khó chịu lạnh nhạt từ em làm [F] anh phải đau đầu

Em đang ép [Am] anh tự tay vứt bỏ cả một tương [G] lai anh dựng xây

Và càng nhói [Em] hơn là sự im lặng từng ngày của em như đúng vậy

Anh buộc phải [Am] viết ngay trong cơn sốt để đốt [G] cháy một phần cô đơn

Lời nhạc không [C] hay không phải không hay mà do ai [F] đó trở nên vô hồn

Tại sao anh [Am] phải cố gắng như thế khi em ép [G] anh phải từ bỏ em

Tại vì anh [Am] yêu em nhiều như thế đấy lại cuốn hút từng sợi cỏ đêm thôi

Em đang ép [Am] anh phải rời xa em một cách đơn [G] phương do em chọn

Em đang ép [C] anh phải là người mở miệng nói

câu chia [F] tay không vẹn tròn

Vì đây là [Am] cách đỗ lỗi tốt nhất “người chia [G] tay em chính là anh”

Chứ không phải [Em] em đâu một thiên thần mà ai cũng luôn muốn được bên cạnh.

Cái cách đối [Am] xử với anh như thế để khiến anh [G] chán có phải hay không.

Khi sức chịu [C] đựng anh không thể gánh nỗi thì anh bị [F] biến thành kẻ thay lòng.

Em đang ép [Am] anh làm theo kịch bản chia tay mà [G] em đã tạo ra

Và vẫn tiếp [Am] tục từng ngày ép anh phải xóa tên em đi và tất cả.