Em (Đánh mất)

1. [Em] Này em có [D] thấu anh đang mỏi [G] mệt

Ngần ấy [C] năm một [D] giây anh vẫn không ngừng [G] nhớ em

[Em] Từ lâu con phố anh ngồi chỉ [C] còn rêu phong cạnh [Em] bên

Và anh biết sẽ không [Am] thể được nghe tiếng bước em [D] về.

 

2. [Em] Tại sao đã [D] có em trong đời [G]

Để mất [C] em bỏ [D] lại yên ấm bao ngày [G] vỡ tan

[Am] Nếu ai hát bài [D] tình xa xưa thì [Bm] em nhớ [Em] không

Giờ mình anh giữa căn [Am] phòng ngập bao ký ức mặn [D] nồng.

 

ĐK:

[C] Ngày em đi lạnh lùng buốt giá

Xóa nhòa một [Bm] thời ôm nhau nương qua bão [Em] tố

[Am] Cần em để [Bm] nhớ, để quên niềm [Em] đau

Rồi nghìn trùng xa cách

[C] Nhiều yêu thương cho nhau đánh mất

Để mỏi [Bm] mòn trông mong sao em sẽ [Em] có bên

[Am] Màn sương đêm sẽ tan như từng lời yêu [D] mỏng manh.

 

3. [Em] Mùa thu năm [D] ấy ta vẫn còn [G] nhau

Một bước [C] chân, ta [D] dường như vẫn không rời [G] xa

[Am] Nhớ má lúm đồng [D] tiền xinh xinh vừa [Bm] khi em hé [Em] môi

Nụ cười đẹp nhất trên [Am] đời mà như xa cách anh [D] rồi.

* [Gm] Dẫu nước mắt chẳng vơi đi nỗi đau

[F] Mặt trời tỏa ấm một [Gm] ngày chẳng lâu

[Ab] Tình mình vẫn đậm sâu

Xin níu yêu [Gm] thương khi chưa quên từng năm [Eb] tháng

[C#] Ngày ta môi hôn trong nước mắt

Nhớ không những [Cm] lần ôm nhau nương qua giá [Fm] rét

[Bbm] Cần em để [Cm] nhớ, để quên niềm [Fm] đau