Em Không Lẻ Loi

Buông mái tóc [G]ngang đôi vai theo gió,

[D]Em muốn khóc nhưng không ai ở đó [Em].

Mang kí ức trôn sâu một phương trời [C],

Em vỡ nát bên kia đại dương [G].

 

Bao mất mát [G]nơi tương lai dang dở [D],

Liệu em có chắc cơn mưa kia sẽ xóa mờ [Em]...?

Khi ánh mắt em đang mộng mơ nhiều [C],

Lạc nơi không bóng người and he cries [G].

 

Từ khi [G]màn đêm, buông xuống [D]nơi sáng sớm ban mai,

And she cries [Em], anh cứ đứng đó chơ vơ [C]dẫu nắng mưa không màng.

Đừng như thế [G], đừng mang tuổi xanh em mãi [D], theo giấc mơ nguội tàn.

Rồi mình thì cứ đi [Em]tìm hoài (cứ đi tìm hoài),

Càng làm từng nỗi đau [C]chờ dài (nỗi đau chờ dài).

 

Baby [G]! Hãy cứ yêu thương khi ai còn trao [D]em những đóa hoa,

Đừng ôm lấy [Em]sương đêm nhạt nhòa mỗi đêm về, [C]lạnh vai em khóc òa.

Baby [G]! Giữ mãi trên đôi môi em hồng, [D]cười xinh như những đóa,

Vì em đáng [Em]nâng niu thương yêu trên khuôn mặt, Việt Nam [C]em rất hiền.

Baby [G]! Hát tiếp những tiếng ca còn mãi trôn sâu [D],

 

Viết tiếp những giấc mơ còn chưa [Em]bắt đầu.

Dần dần những vết [C]thương vòng xe cuốn theo dòng sông xa [G].

Gói hết những xót xa vun vỡ [D]trong tim,

Sau cơn gió em sẽ là [Em]cánh chim.

Fly [C]away, and fly away.

 

And he flies [G](flies)!

Từ khi màn đêm buông xuống [D]nơi sáng sớm ban mai,

And she flies [Em](she flies)!

Em chắp cánh đến nơi xa [C], dẫu nắng mưa không ngại.

Bình yên nhé [G]!

Và mang tuổi xanh xa mãi [D]những giấc mơ nguội tàn.

Chờ một ngày nắng lên [Em]diệu kỳ (nắng lên diệu kỳ),

Một ngày cùng gió mây [C]thầm thì (gió mây thầm thì).

 

Baby [G]! Hãy cứ yêu thương khi ai còn trao [D]em những cánh hoa.

Đừng ôm lấy [Em]sương đêm nhạt nhòa mỗi đêm về, [C]lạnh vai em khóc òa.

Baby [G]! Giữ mãi trên đôi môi em hồng, [D]cười xinh như những đóa,

Vì em đáng [Em]nâng niu thương yêu trên khuôn mặt, Việt Nam [C]em rất hiền.

 

Baby [G]!

(Em không cô đơn) he no does no [D],

(Em không cô đơn) she no does no [Em]

(Không ai cô đơn) chỉ cần em còn giữ [C], mãi, nụ cười, trên môi