Em quên nghĩa phu thê

Vợ [Em] ơi em bỏ đi [A] rồi

Anh [Em] về ôm bóng đơn [G] côi

Em [A] đi không nói nửa [D] lời

Em [Bm] đành bỏ bến sang [G] sông

Em [D] đành quên nghĩa phu [G] thê. [B7]

Ngày [Em] xưa ai hứa yêu [G] tôi

Nguyện [D] thề yêu đến suốt [Bm] đời

[D] cho gỗ đá hao [Bm] mòn

Tình [D] em một lòng sắt [G] son

[D] sao em nỡ quên

câu [Bm] thề

Em theo [B7] người phụ chồng bỏ [Em] con.

Hỡi trời [C] cao thấu [Em] chăng

Đàn gà [A] con bơ vơ không [D] mẹ

Bơ vơ không [Bm] mẹ giữa dòng đời nổi [C] trôi. [B7]

Lòng quặn [C] đau xót [Em] xa

Khi người [G] ta [A] hỏi mẹ con [B7] đâu

Nó ngây thơ trả [D] lời

Mẹ [B7] con bỏ con đi [Em] rồi.

Vợ [Em] em không biết bây [A] giờ

Em [Em] còn có nhớ thương [G] tôi

Em [A] đi đã mấy năm [D] trời

Nơi quê [Bm] nhà có người đợi [A] mong

Nơi quê [D] nhà con khờ ngóng [G] trông

Nghe [B7] mà tái tê cõi [Em] lòng.