Em về qua bến bắc

1. Em [G] về đi qua bến [Em] bắc, nhớ dòng sông sâu bát [C] sắc

Làng [Am] em chất phát thật [Em] thà, tình [A] quê thiết tha đậm [Em] đà

Dù mấy đôi người [A] ơi, thương nhau [Em] rồi thì tìm tới nhớ [C] xa nhớ [Em] gần

À ơi nhớ từng luỹ [D] tre

câu hát ru trưa [B7] hè, dù quê nghèo thương cứ [Em] về

 

2. Gió [G] chiều bay bay mái [Em] tóc, nhớ nhà thương quê muốn [C] khóc

Ngày [Am] xưa hái bông lục [Em] bình, cầu [A] duyên ước mơ một [Em] mình

Ngày ấy nay tìm [A] đâu rưng rưng [Em] sầu, kỷ niệm hỡi biết [C] ai nhắn [Em] gởi

Tình quê nỡ nào cách [D] xa, bóng mát cây đa [B7] già còn xanh phủ che mái [Em] nhà

 

ĐK: [Em] Ơi ơi hò là hò [Am] ơi. [D] Ơi ơi [Bm] hò là hò [Em] ơi

Quê em nghĩa tình mặn [G] nồng, yêu [Am] thương rót mật vào [Em] lòng

Ðồng ruộng xanh bát [D] ngát, [Em] dòng sông sâu gió [Am] mát

Gió [E] đưa cây trái về [B7] trời rau râm ở lại chịu đời đắng [Em] cay

 

3. Mai [G] về khi xa bến [Em] bắc, gửi lại sau lưng nước [C] mắt

Người [Am] đi nhớ

câu hẹn [Em] thề, tình [A] quê nhớ nhau trở [Em] về

Người đó ta còn [A] đây thương đong [Em] đầy tìm chẳng [C] thấy

Biết ai mà duyên [Em] nợ nhịp

cầu nối liền giấc [D]

Dẫu chín trăng em [B7] đợi mười thu lòng em [Em] vẫn chờ