Fairy tale

1. Chiều nay trên [C] phố mưa rơi nên đường thêm vắng

Mộng mơ gian [Am] khó cũng khiến tim mình lo lắng

Rồi chợt trống [F] vắng chẳng thấy ai kề [Em] bên lúc [Am] này

Đường [Dm] về mình tôi thế [G] thôi.

 

2. Kìa vài đứa [C] bé lon ton giữa trời mưa nắng

Làm lòng tôi [Am] nhớ ký ức ngọt ngào xa vắng

Thời còn học [F] sinh mưa rơi cũng đạp [Em] xe trên [Am] phố

[Dm] mộng còn đầy ngẩn [G] ngơ.

 

ĐK:

Sometimes I wish my life just [F] be a fairy [G] tale

Đôi khi lòng muốn có ai kề [Em] bên rồi luôn chở [A] che

Dẫu có giông tố hay mưa triền [Dm] miên mà mình vẫn có [G] nhau

Như giấc mơ của [C] ngày bé thơ.

Mẹ cười và nói con ơi cuộc [F] sống nào như giấc [G]

Đôi chân mình bước thế thôi đừng [Em] trông đợi ai rồi đớn [A] đau

Tôi đau rồi đấy nhưng vẫn hồn [Dm] nhiên khờ dại hát [G] ca

Chờ người tình đến như [C] mơ.