Gả cho anh về Miền Trung

Intro:

[Em][Bm]-[Em][Bm]-[C][Bm]-[Am][Bm]

[Em][A]-[Bm][Em]-[C][Bm][Em]

Em là [Em] người ở thành phố phồn [Bm] hoa

Còn anh là [D] người miền xứ [Em] nghệ

Mình cách [Am] xa trăm ngàn vạn [Em] dặm

Nếu như không [Bm] ngại, thì mình nên [Em] duyên

Thương anh thì [Em] gả cho anh về miền [C] Trung

Đường dài xa [D] xôi, em có ngại [G] không?

Quê anh núi [Bm] đồi sương khói mịt [D] mờ

Không như phố [Bm] thị, có đầy đèn [Em] hoa

 

ĐK: Miền Trung quê [G] anh, khi đến mùa [Am] mưa

Sông nước dâng [D] cao, ngập tràn bờ [G] đê

Qua tháng [Am] năm, nắng lại [D] lên

Đồng khô gió [Bm] lào thổi rát hai [Em] tai

Còn mùa [Bm] đông thì gió rét từng [Em] cơn

Sương rơi bên [G] thềm lạnh thấu vào lòng [Am] ai

Đêm[D] mưa nghe buồn lòng [G] thêm

Giá như có [Bm] người hạnh phúc biết [Em] bao

Em [G] ơi, về quê hương anh,

Một nắng hai [D] sương liệu chịu được [G] không?

Thương [Am] anh thì về cùng gắn [Em]

Hai bên ghép [Bm] lại cho đầy chữ [Em] thương