Gần

[Am] Đêm dần qua, ta thấy tim càng [Em] đau

Biết mất [Am] nhau sao ái ân ngày [Em] xưa theo mưa cứ [Dm] về ...

Buốt giá [G] đêm, lòng càng nhói [E7] thêm.

[Dm] Tình nào chẳng muốn dài [G] lâu, [C] nguyện bình yên mãi thấm [F] sâu

[Dm] Mưa xoá lệ tuôn, [E7] em nép vào anh một lần mong [Am] manh trọn vẹn yêu thương

Nên khi môi còn nồng [F] thắm,

Đừng mang theo

câu dối gian để [Em] trách than khi anh sang ngang .

Đường xưa mau phai những kỷ niệm [F] rồi mới tiếc

[G] Ngày yêu xưa đã xa [C] vời với nhau, [E7] đời bể dâu

[F] Tình ngỡ cần nhau cho thêm tiếng [Em] yêu đầy như khi ta trao môi hôn .

Bờ [Am] môi khi xưa đã chẳng còn [F] nhiều đắm đuối,

Vậy [Dm] cần nhau chi [Em] cho nỗi đau thêm [Am] gần ...

[Dm] Chẳng cần suy nghĩ về [G] nhau, [C] tự bình yên sẽ đến [F] mau

[Dm] Hạnh phúc ở đâu [E7] dù rất mỏng manh chỉ [Am] cần tin nhau và cần thêm nhau

Xây môi hôn nồng [F] nàn cuốn hết quá khứ

Thời bão tố xé nát trái tim tổn [Em] thương không tin ai, yêu ai

Đường xưa in mãi dấu chân những [Dm] ngày thấp thoáng bóng dáng,

[G] Cầm trên tay chiếc ô [C] mãi nhớ mong, [E7] người nhớ không

[F] Có thấu hết nỗi nhớ, từng đêm ôm cơn mê nhớ mãi ngày [Em] ta môi trao môi trong mưa

Bờ [Am] môi xưa thưa vắng nhau nhưng [F] lòng ấm áp

Vậy [Dm] cần nhau không [Em] cho nỗi đau tan [Am] dần ...

[F] Có thấu hết nỗi nhớ,

Từng đêm ôm cơn mê nhớ mãi ngày [Em] ta môi trao môi trong mưa

Bờ [Am] môi xưa thưa vắng nhau nhưng [F] lòng ấm áp

Vậy [Dm] cần nhau không [Em] cho nỗi đau tan [Am] dần.