Giận cõi trần gian

1. Giận cõi trần gian giận cả đất [Em] trời [C]

Giận người con [D] gái mãi xa trùng [G] khơi [Em]

Thân rã rời mộng chưa ấm [D] môi

Chưa thắm đượm nay đã xa [G] rồi

Men rượu [C] nồng chua cay ngập [B7] lối.

 

2. Ngồi đếm thời gian mà đau đớn [Em] lòng [C]

Mây buồn tê [D] tái đất trời hư [G] không [Em]

Dẫu biết rằng bên đục bên [D] trong

Dẫu biết rằng yêu sẽ đau [G] lòng

Mà tại [B7] sao vẫn cứ yêu [Em] thầm.

 

ĐK:

Hồn treo bọt [C] nước [D]

Tủi thân khóc sầu người [G] ơi [Em]

Sao hững hờ tựa áng mây [D] trôi

Bão bùng xót thương cho [G] đời

Nên chúng [C] mình xa cách ngàn [B7] khơi. [Em]

Người [Am] ơi cung mộng sai nhịp nổi [D] trôi

Ngàn thu ta mất nhau [G] rồi

Xin chúc [B7] người hạnh phúc bên [Em] người.

 

3. Mật đắng tình yêu người ta dỗ [Em] ngọt [C]

Mi nhoè lệ [D] thắm lối đi sầu [G] giăng [Em]

Tiễn xe hoa ngỡ đoàn xe [D] tang

Đưa hồn lên chốn thiên [G] đàng

Nhìn em [B7] đi xót xa ngỡ [Em] ngàng.

 

2. Ngồi đếm thời gian mà đau đớn [Em] lòng [C]

Mây buồn tê [D] tái đất trời hư [G] không [Em]

Dẫu biết rằng bên đục bên [D] trong

Dẫu biết rằng yêu sẽ đau [G] lòng

Mà tại [B7] sao vẫn cứ yêu [Em] thầm.

 

ĐK:

Hồn treo bọt [C] nước [D]

Tủi thân khóc sầu người [G] ơi [Em]

Sao hững hờ tựa áng mây [D] trôi

Bão bùng xót thương cho [G] đời

Nên chúng [C] mình xa cách ngàn [B7] khơi. [Em]

Người [Am] ơi cung mộng sai nhịp nổi [D] trôi

Ngàn thu ta mất nhau [G] rồi

Xin chúc [B7] người hạnh phúc bên [Em] người.

 

3. Mật đắng tình yêu người ta dỗ [Em] ngọt [C]

Mi nhoè lệ [D] thắm lối đi sầu [G] giăng [Em]

Tiễn xe hoa ngỡ đoàn xe [D] tang

Đưa hồn lên chốn thiên [G] đàng

Nhìn em [B7] đi xót xa ngỡ [Em] ngàng.

Tiễn xe hoa ngỡ đoàn xe [D] tang

Đưa hồn lên chốn thiên [G] đàng

Nhìn em [B7] đi xót xa ngỡ [Em] ngàng.