Gian dối (Tuổi mang sầu)

1. Lỡ yêu [Am] rồi sao không thành duyên nợ

Hai hướng [A] đời nên [D] cúi mặt làm [Am] ngơ

Nhưng hôm nay đối diện, thật chẳng ai ngờ

Đường dĩ [Em] vãng vẫn còn ôm nhung [D] nhớ

Sao em nỡ [Am] đành, nỡ [Em] đành quay mặt ơ [D] thờ

Để tình [E7] ta như giấc [Am]

 

2. Những ngôn [Am] từ yêu thương thời non dại

Theo tháng [A] ngày rời [D] xa khỏi tầm [Am] tay

Nhưng không ai biết được, học được chữ ngờ

Tình gian [Em] dối chỉ nở trên chót [D] lưỡi

Như hoa sớm [Am] nở để [Em] rồi héo tàn ban [D] chiều

Cuộc tình [E7] ta có khác [Am]

 

ĐK: Đời là một giấc chiêm [Dm] bao cơn yêu mấy tuổi đong [Am] đầy

Cơn đau mấy tuổi xa [Dm] người, trách [Am] lòng người mau đổi [C] thay

Tiếng yêu chưa rời tầm [G] môi phút xa người đã gần bên tôi

[Am] Thà đừng quen [Dm] nhau đừng lưu luyến ban [Am] đầu

Thì nay đâu [Em] có tiếng buồn rót vào [Am] đời nhau

 

3. Những ân [Am] tình xin trao về nguyên thủy

Gom tiếng [A] buồn tôi [D] gửi vào lời [Am] ca

Đêm đen ơi hãy về phũ kín linh hồn

Để dĩ [Em] vãng chẳng còn khơi nhung [D] nhớ

Tôi xin cúi [Am] mặt trả [Em] lại mối tình cho [D] người

Người đã [E7] cho tôi biết đớn [Am] đau