Giáng ngọc (Dáng ngọc)

1. Bàn tay năm [B7] ngón em vẫn kiêu [Em] sa

Vẫn tóc mây bay má môi hồng [B7] thắm

Gót bước nhẹ vương ý [Em] thơ

Tình [C] yêu nào vương mắt [B7] ngọc

Mơ ước vẫn chưa phai [B7] nhòa [Em]

 

2. Và một [B7] lần thôi xin mắt em [Em] cay

Xin hết đi hoang những chiều buồn [B7] say

Và xin rằng mưa vẫn [Em] bay

Tình [C] yêu nầy dâng mắt [B7] ngọc

Son phấn xin đừng ướt [Em] mi [Am] - [Em]

 

ĐK: Chiều buồn mưa bay, gió [Am] lay [D7]

Một mình cô đơn bước chân âm [G] thầm [C]

Và tình yêu vẫn nhớ nhung trong [Am] lòng [B7]

Mộng mơ giăng kín nét môi thiên [Em] thần [Am] - [Em]

Nhạc chiều lang thang rũ [Am] say [D7]

Từng hạt mưa rơi khóc trên cung [G] đàn [C]

Rượu nồng ai say ngất ngây vì [B7] nhớ

Và tình yêu đó xin ngừng bước [Em] chân [Am] - [Em]

 

3. Lặng nghe xa vắng nghe tiếng cô [Em] liêu

Tôi vẫn đi hoang những chiều buồn [B7] say

Tình yêu đành thôi ước [Em]

Tìm [C] quên bằng men ý [B7] nhạc,

Duyên ước xin đành kiếp [Em] sau.