Giáng sinh buồn

1. Tiếng chuông [Em] chiều vang vọng đến đêm [Am] thâu

Đêm đông [D] lạnh, căn phòng nhỏ đơn [G] côi

Mấy đông [Em] rồi, quay về chốn quê [Am] xưa

Mới hay [B7] rằng người em đã sang [G] sông

 

2. Nói sao [Em] đành, mi sầu mắt trông [Am] nhau

Tháng năm [D] chờ, lệ mặn đắng đôi [G] môi

Thôi em [Em] đành quên hẹn ước năm [Am] nao

Để bây [B7] giờ nhìn nhau mắt hoen [Em] mờ

 

ĐK:

Ngoài trời mưa [D] mãi, lòng càng tái [C]

Chậm chậm bước [Em] chân trong đêm lạnh [B] giá

Lặng người quay [D] gót Chập chờn bóng [C] đêm

Vời vợi tiếng [B] chuông Lẻ loi rã [Em] rời

 

3. Giáng Sinh [Em] này đâu còn bước chung [Am] đôi

Giữa bao [D] người, sao lại thấy riêng [G] tôi

Tiếng chuông [Em] dài đang quyện mãi trong [Am] đêm

Giáng Sinh [B7] buồn, còn đâu đón đưa [Em] người