Giật mình con mất mẹ

1. Thức suốt đêm [Em] dài con nhớ [Bm] mẹ mẹ hiền của [Em] con

Bao năm trải [Am] qua con tha [D] phương vì cuộc sống mưu [G] sinh [Em]

Có biết rằng [Am] đâu tóc mẹ đã [C] bạc lưng mẹ đã [Bm] còng

Và hằn lên vết chân [D] chim lên đôi [Bm] mắt mẹ của [Em] con

 

2. Thế đó ở [Em] đời có bao [Bm] giờ ngược được thời [Em] gian

Ngày con còn [Am] thơ trời [D] mưa mẹ thức canh [G] thâu [Bm]

Che chở cho [D] con khỏi ướt dầm mưa [Bm] bão

Dưới hiên nhà người [B7] ta mẹ ôm con vào [Em] lòng

 

ĐK:

Vậy [Em] mà con đâu có [A] hiếu

Biết yêu thương như là người [Em] ta

Mẹ buồn nhiều [Am] hơn lúc con lỗi [G] lầm

Rồi lại dang [D] tay che chở [Bm] con như ngày [Em] đầu

Giật [Em] mình con rơi nước [A] mắt

Bởi bông hoa ai cài lên áo [Em] con

Hoa thì đẹp [Am] tươi mà con đau thắt trong [G] lòng

Giật mình con [D] không tin nay [Bm] con mất mẹ [Em] rồi.