Giờ đã không còn nữa

1. Tình ngỡ như đã [Am] chết khi mùa [G] đông gọi gió mưa [Am] về

Ngày tháng như đã [Dm] hết khi anh đành lòng ra [Am] đi

Đừng trách anh tội [Dm] lắm, con sông ngược dòng trôi hai [Am] lối

Yêu [F] em thật lòng nhưng không [Dm] thể cùng em chung [E7] bước.

 

2. Đừng nói thêm gì [Am] nữa, yêu [G] anh là em chấp [Am] nhận

Ngày tháng sao vội [Dm] vã, cơn [G] đau một lần xa [C] nhau

Người hỡi xin hãy [Dm] nhớ, mai [G] sau dù đời chia hai [C] lối

Bên [F] nhau chẳng đặng nhưng vẫn [Dm] mãi [E7] yêu [Am] nhau.

 

ĐK:

Giờ đã không còn [Am] nữa khi mưa tan theo mùa [Dm] đông

Giờ đã không còn [G] nữa khi mây trôi theo dòng [C] sông

Còn đây nỗi [Dm] nhớ không tên, còn đây con [E7] sóng lênh đênh

Biển xưa vẫn [F] mãi ru [C] lên một âm [Am] quen.