Gió ngàn Sơn Tây

1. Điệp trùng núi [Am] đồi đèo dốc quanh [C] co

Mây ngàn Sơn [G] Tây lơ lững chân [Am] đồi

Dừng chân đỉnh [Em] đèo mây trời lộng [F] gió

Tít xa [Dm] xa thấp thoáng những ngôi [G] nhà. [E7]

 

2. Về với bản [Am] làng qua đồi núi cheo [C] leo

Chẳng ngại đường [G] xa mưa rừng núi [Am] lở

Cô giáo trẻ Sơn [F] Tây băng [G] rừng lội [C] suối

Cõng chữ về [E7] làng dạy các em [Am] thơ.

 

ĐK:

Giọng em nói trong [Dm] thanh như tiếng đàn [C] K’râu

Mái tóc em mượt [G] mà tựa như nước sông [F] Rin

Vì em quá yêu [G] thương những tâm hồn trẻ [Em] thơ

Chân lướt theo gió [G] ngàn em đến [E7] bản làng xa [Am] xôi.

 

3. Nhìn những nụ [Am] cười đôi mắt trẻ [C] thơ

Đàn em tung [G] tăng vui đùa bên cô [Am] giáo

Rồi đây tương [G] lai em trưởng thành khôn [Em] lớn

Vươn cánh bay vững [E7] vàng đến thế giới bao [Am] la.