Gió qua rặng mù u

1. Mù [Dm] u đã trổ bông [G] chưa

Chiều nay gió [Am] thổi qua sông quê [Dm] mình

[Am] u bông trổ trắng [C] ngần

Người nơi viễn [Am] xứ sao không về cố hương.

 

2. Đời [Dm] gieo số phận trái [G] ngang

Biết rằng dâu [Am] bể trách chi tội [Dm] người

Ai [C] đi xa cách phương [Am] trời

Có còn thương [A7] nhớ hồn quê mong [Dm] chờ.

 

ĐK:

Gió [G] ơi đừng thổi [Dm] nữa

Đổi [Am] thay bao dòng [Dm] đời

Bông [Am] mù u trắng [C] rơi

Hiu [Am] hắt buồn nào nguôi.

Bến [G] quê con đò [Dm] vắng

Bóng [Am] trắng khuya mơ [Dm] màng

Gió [C] qua rặng mù [Am] u

Se [A7] sắt nỗi sầu [Dm] tư.

 

3. Chiều [Dm] buồn tiếng nhạn bên [G] sông

Cung đàn than [Am] thở ngóng trông một [Dm] người

Chùng [C] dây lạc phím một [G] thời

Về đây nối [A7] nhịp suốt đời mình có [Dm] nhau.