GIỌT CHIỀU

1. Ta đi [Dm] qua chiều hạ vàng trên đồi cánh [Dm] nâu.

Bước chân ngỡ [A7] ngàng lướt trên từng giọt trời [F] ngâu.

Em từ thuở [Bb] nọ về theo con gió mùa [A7] Thu

Rơi trên đỉnh [A7] sầu, nỗi buồn chạm xuống miền [A7] nhau.

 

2. Giấu đi cuộc [Dm] đời nép mình trong giọt sương [Dm] cỏ.

Long lanh mắt [A7] khép vào mi lá bâng [F] quơ.

Đôi chim sẻ [Bb] lạnh rúc đầu trong cánh trú [A7] mưa.

Nơi còn đợi [A7] mái nhà hạnh phúc đơn [Dm] sơ.

 

[D] Đi qua từng ngày vết [D7] cắt tháng Tư trên [G] vai.

Từng sợi tóc [A7] rơi trắng hoàng hôn tím [D] dại.

Ta qua đời [G] nhau nghiêng [A] bến dấu môi gởi [D] lại.

Từng chiều rệu [A7] rã nửa đời đã bỏ ta [D] đi.