Giữ đời cho nhau

1. Từng hạt mưa [Am] rơi, trên phố [Am] vắng nghe đời mãi [Dm] trôi

Chìm trong cơn [E7] mưa, hình bóng [F] cũ tháng năm dần [Am] phai [E7]

Nhớ mái tóc [Am] mềm, [A7] xõa ngang bờ [Dm] vai

Em đi [E7] rồi, [E7] sao còn mãi [Am] đợi.

 

2. Giọt buồn năm [Am] nao, trên phố [Am] cũ thay lời tiễn [Dm] đưa

Nhòa trong cơn [E7] mưa, bao nuối [F] tiếc dẫu tình như [Am] thơ [E7]

Nhớ phút xa [Am] rời, [A7] nước mắt em [Dm] rơi

Rơi trong muộn [E7] màng, [E7] rơi giữa đời [Am] tan.

 

ĐK:

[Am] Rồi một đời tôi phiêu [Am] lãng, theo [A7] gió mây cùng trăng [Dm] sao

[F] Đi tìm em nơi [F] ấy, [F] dẫu cho đời hư [E7] hao.

[Am] Để chiều vàng trôi theo [Am] nắng, để [A7] gió mây là hư [Dm] không

[E7] Tôi một đời hoang [E7] vắng, [E7] em một đời mênh [Am] mông.

 

3. Về lại nơi [Am] xưa, căn gác [Am] vắng, vắng người đón [Dm] đưa

Lạc trong cơn [E7] mưa, từng chiếc [F] lá cuốn đi tình [Am] xưa [E7]

Dẫu biết tình [Am] sầu, [A7] dẫu biết thương [Dm] đau

Dẫu có muộn [E7] màng, [E7] xin giữ đời cho [Am] nhau.