Giữa vô tình em

Một nỗi [Am] buồn vừa xé nát con [Dm] tim

Em có [G] biết những gì tôi đang [C] nghĩ

Tình yêu [G] đâu ở nơi nào chẳng [F] thấy?

Sao không [Dm] thèm ngoảnh [G] mặt lại mà [E7] trông.

Một nỗi [Am] đau vừa [A7] cấu xé con [Dm] tim

Khi em dửng [Em] dưng như [A7] mình người xa [Dm] lạ

Bóng hình [Am] tôi bỗng [G] nhiên mờ nhạt [F] quá

Ngỡ chưa [E7] từng hiện hữu ở nhân [Am] gian.

[A] Sẽ chẳng bao [F#m] giờ,

Chẳng bao [D] giờ có khái [Bm] niệm muộn [A] màng [F#m]

[Bm] Nhưng hồn [E7] tôi chỉ là nơi nhỏ [A]

Cứ chứa [D] mãi những chuỗi [Bm] ngày lầm [E7] lỡ

Rồi một [D] ngày vô [E7] cảm với tương [A] lai.

Sẽ một [Am] ngày, một ngày vụn vỡ [Dm] thôi

Chẳng còn [G] mơ niềm tin hoan [Dm] lạc

Sẽ một [F] ngày, một [G] ngày tôi [Dm] chết

Khi vô [E7] tình đứng giữa vô tình [Am] em.