Gọi tình

Nhớ ngày [Dm] xưa tình mùa thu gợi sóng

Để gió [A7] thu đưa em đến bên [Dm] thuyền

Ta nhận [Gm] lấy tình em trong ngỡ [C] ngàng

Trong phút [A7] giây tình dại khờ chiều mưa.

Mây gió đong [Dm] đưa đưa thuyền em [A7] sang

Cho gió mây chiều thổi đi biền [Dm] biệt

Nắng về [Gm] cũng không sưởi ấm lòng [Dm] ta

Tim đơn [A7] nhuộm mối ân tình lắng [Dm] đọng.

Đêm [Dm] về, tình nhớ tình lại thở [Am] than

Mây lang [D7] thang đưa em về cuối [Gm] nẻo

Phương trời đó em có nhớ ân [A7] tình

Giờ em [Gm] bỏ lòng em về một [Dm] hướng.

Em sống cuồng [Dm] say trong tình hoa [Gm] dại

Khi chiều [C] về bến vắng sầu đưa [F] tiễn

Rồi bến [Gm] đợi bến chờ bến nhớ ai

Rồi bến [A7] đợi bến chờ bến nhớ [Dm] ai.