Gửi về nơi cuối đất

1. Nơi cuối [Em] trời biển mẹ chờ [G] sông

Nơi cuối [C] cùng của [E7] nguồn Cửu [Am] Long

Cũng là [D] nơi cất [G] tiếng [C] khóc em ra [B7] đời.

Hai chúng [Em] mình có hẹn gì [Am] đâu

Không ý [G] đầu cũng chẳng tình [D] sâu

Mà mười [C] ngón tay [B7] hồng vẫn nhớ [Em] nhau.

 

ĐK:

[Em] Anh không là phu [A] tướng

[Em] em không là chinh [G] phụ

[A] nghe

câu én nhạn lìa đôi

Lòng bỗng [B7] dưng xót xa ngậm [Em] ngùi

Về [A] đây nơi cuối trời tìm nhau

Ngàn nhánh [B7] sông tiễn em về [Em] đâu [B7] hỡi [Em] em.

 

2. Em có [Em] còn trở về Bạc [G] Liêu

Em có [C] còn mơ [E7] một tình [Am] yêu

Một tình [D] yêu lấp [G] lánh [C] ánh trăng diệu [B7] kì.

Xin gửi [Em] lòng ta về ngàn [Am] sông

Như sông [G] vàng trôi về biển [D] đông

Một

câu [C] hát êm [B7] đềm nỗi nhớ [Em] mong.