Hạ gọi tình thơ

1. Em có [Am] nghe cơn mưa về lao xao

Em có [Dm] thương chùm [E7] phượng vỹ tươi [Am] màu

Mùa hè [Dm] đến nhẹ nhàng trong tháng [F] sáu

Tuổi học [G] trò thơ mộng ấy nơi [C] nao

Nhẹ trong tiếng [Em] mưa ve sầu hát u [G] hoài

Trang nhật [Em] ký còn lưu mối tình [E7] ai.

 

2. Mây vẫn [Am] trôi trong trưa hè mênh mang

Xanh ngát [Dm] xanh vùng [E7] trời ấy thiên [Am] đàng

Từng ngày [Dm] tiếc dòng đời phai ký [F] ức

Thuở tình [G] nào như tượng đá ngu [C] ngơ

Tựa như giấc [Em] mơ theo hồn đến xa [G] vời

Cho niệm [E7] sầu nhuộm tình đã lên [Am] khơi.

 

ĐK:

Mênh [F] mông chiều [Am] buồn em có [Dm] hay

Hàng me lá [G] bay lên tóc em thuở [C] nào

Nay êm [Dm] đềm liệm tình nhớ hôm [Em] nao

Ngày xưa có [G] nhau đôi lòng nuôi yêu [E7] dấu.

Anh [Am] nghe trọn vẹn bao nhớ [Dm] thương

Ngày nao vấn [G] vương trong thoáng xưa trở [C] về

Mong manh [Dm] nhẹ tựa làn khói hơi [G] sương

Để anh mãi [E7] luôn thổn thức bao đêm [Am] trường.

 

3. Nay vẫn [Am] đây như bao hè năm xưa

Sao nhớ [Dm] nhung lòng [E7] buồn mấy cho [Am] vừa

Tình ngày [Dm] ấy lời nào em đã [F] hứa

Đã nhạt [G] nhòa theo ngày tháng thoi [C] đưa

Hè nao dẫu [Em] phai hoa phượng đã xa [G] cành

Xin người [E7] hãy đừng quên những ngày [Am] xanh.