Hà Nội bình yên

Về đi [C] nhé bình [G] yên nơi ấu thơ [Am] xưa [G]

Về đi [F] nhé về [E7] như chưa bước chân [Dm] đi bao giờ [G]

Ôi bóng [Em] dáng Hà Nội

Từng gốc [Am] phố bồi hồi còn [Fm] mãi. [G]

[C] Về đây ta [F] tắm mình

Nước sông [G] Hồng nuôi ta lớn [Em] lên năm xưa

Chẳng xa [Am] cách nào, dù có [F] thế nào

Thì ta [Dm] vẫn sẽ về lại [G] đây.

[C] Về đây bên [F] tháp Rùa

Những phố [G] phường thân thương vẫn [Em] đông vui

Dù mưa [Am] nắng Hà Nội

Chẳng thể [Dm] có nơi nào đẹp [G] hơn.

Tăng tone [C] -> [D]

 

ĐK:

[A7] Ta muốn [D] đem Hà Nội đi theo

Giống như [F#m] mang cả Hồ Gươm [Bm] theo

Mùa hoa [Em] sữa đêm thu chất [G] ngất

Chỉ Hà Nội mới có mà [A] thôi.

Giá như [D] mang Hà Nội được theo

Giống như [F#m] mang cả bình yên giấc [B7]

Hà Nội [Em] thương yêu trong nỗi [G] nhớ

Cả một trời thơ ấu là [A] đây

Ôi bình [D] yên.