Hà Nội chiều mơ

Hà Nội [G] ơi nắng chiều nhạt bóng trên [C] mây

 

1. Nhớ về một thoáng hương [Bm] xưa hôm [E7] nay bên hồ [Am] vắng

Ngắm mây [D] về rồi nhớ tóc em chiều [G] xưa

Đường chiều nay về gió [C] lộng áo em [D7] bay đường [G] xa.

Trả lại [G] em con đường phố năm [C] xưa

Những chiều hoa sữa bay [Bm] bay [E7] mang hương thơm làn [Am] gió

Bóng em [D] gầy mờ lối bước đi chiều [G] mưa

Người tình xưa về gót [C] nhẹ đón [D7] xuân trong chiều [G] mơ.

 

ĐK:

[G] Hà Nội năm [Bm] cũ mộng [C]

Người [D] xưa nay đã bước qua nhịp [G] cầu

[C] Cho tôi ấm [Am] lại tình đầu

[D7] cho xuân đã phai trên đường [G] về.

[G] Hà Nội yêu [Bm] dấu về [C] đây

Hồ [D] Gươm vắng bóng áo em qua [G] cầu

[C] Hoa rơi vẫn [Am] còn đường về

Lòng [D7] người lữ khách nhớ thương tình [G] phai.

 

2. Hà Nội [G] ơi nước hồ gợn sóng xanh [C] xanh

Tóc thề xõa bóng ngang [Bm] vai em [E7] quên mau ngày [Am]

Nhớ xưa [D] về chiều nắng bóng em nhạt [G] phai

Đường chiều nay về gió [C] lạnh tiếng [D7] mưa rơi buồn [G] thêm.

Trời chiều [G] nay gió lạnh lùa tóc em [C] bay

Áo lụa màu cánh hoa [Bm] xưa em [E7] đi trong chiều [Am] nhớ

Nắng xuân [D] về sưởi ấm tóc em chiều [G]

Chiều vàng lên lòng tiếc [C] nhiều dáng [D7] yêu xưa tìm [G] đâu.