Hà Nội Có Em

[G]Buổi chiều nhớ em [G], dường như tiếc thu [D7]đường lá thu rơi [C]vàng.

Ngập ngừng bước chân [Am], dạo quanh phố đông [Bm], lòng nhung nhớ [D]ai.

Hà Nội em [G]ơi, có biết nơi [Am]đây.

Sài Gòn hôm [C]nay, mong lá thu [Bm]rơi.

Tìm lại mùi [G]hương trên mái tóc [Am]em.

Trong những [Am]đêm ta bên [D]hồ

 

Hà Nội có em [G]cùng bao kỷ niệm [D7]dìu bước bên nhau về [C].

Cùng nhìn lá rơi [Am], cùng bao ước [Bm]mơ mình yêu mãi [D]thôi.

Mặt hồ trong [G]xanh soi bóng đôi [Am]ta.

Ngồi kề bên [C]nhau anh nắm tay [Bm]em.

Một lời dịu [Em]êm anh nói yêu [Am]em.

Anh nói [C]yêu em [D], mãi [G]thôi

 

Xa nhau [C]rồi mà lòng mình không xa cách [Am].

Giữa trưa [D]hè Sài Gòn anh bỗng [Bm]nhớ.

Thu [C]vàng nhớ [D7]em, Hà Nội [G]ơi!.

Mong một [C]ngày thật gần ta chung [Am]bước

Cùng nhau hát [Bm]với những khúc ca tình yêu [Em]

Nắm tay [C]nhau, giữa Đông [Bm]Đô.Nhớ trong [D]tim, Hà Nội có em