Hà Nội Của Tôi

1. Hà Nội của [Em] tôi, mỗi [Bm] khi đông về gió se [Em] lạnh

Ngào ngạt nỗi [Am] nhớ, năm [D] tháng tan trong vòng [G] tay

[E7] Ngẩn ngơ góc [Am] phố, từng [B7] cây đèn đứng như [Em] đang [D][C] màng

Hà Nội [B7] ơi, hoa sữa rơi hay là hương tóc em.

 

2. Hà Nội của [Em] tôi, mỗi [Bm] khi thu về lá rơi [Em] vàng

Dào dạt trong [Am] nắng, yêu [D] dấu kín con đường [G] xưa

[E7] Đầy trong môi [Am] mắt, để [B7] ai lặng đứng yên [Em] trong [D] ngỡ [C] ngàng

Hà Nội [B7] ơi, nguyện yêu mãi mãi yêu suốt [Em] đời.

 

Yêu từng giọt [Am] sương trên đường [D] xưa

Như vẫn đâu [G] đây hương hoàng [Em] lan

Yêu nhịp thời [Am] gian trong vòng [B7] quay

Đạp xe đón [Em] em bom giật trên mái [B7] phố.

 

Yêu chiều Hồ [Am] Tây chuông chùa [D] vang

Từng cơn sóng [G] tan theo trong hôn [Em] hoàng

Hà Nội [Am] ơi mãi trong tôi đẹp như giấc [B7] mơ.

 

3. Hà Nội của [Em] tôi, mỗi [Bm] khi thu về lá rơi [Em] vàng

Dào dạt trong [Am] nắng yêu [D] dấu kín con đường [G] xưa

[E7] Đầy trong môi [Am] mắt, để [B7] ai lặng đứng yên [Em] trong [D] ngỡ [C] ngàng

Hà Nội [B7] ơi, nguyện yêu mãi, mãi yêu suốt [Em] đời.