Hà Nội nhớ thu sang

1. Hà Nội [C] ơi, chiều mây [Em] tím mùa thương vời [G] vợi [A7]

Nhìn hàng [Dm] cây, trời bảng [F] lảng lá vàng úa [C] rơi

Mộng lòng [F] sao nghe chới [Am] với

Tình còn [Dm] hay vui duyên [G] mới

Giữ kỷ [Em] niệm màu xanh bỗng hóa buông [G7] lơi.

 

2. Mình dìu [C] nhau, từng con [Em] phố rêu phong thuở [G] nào [A7]

Nồng nàn [Dm] say, lời êm [F] ái ngọt ngào gửi [C] trao

Vùng trời [F] yêu ta nương [Am] náu

Dịu dàng [Dm] tung bay tà [G] áo

Dáng yêu [G7] kiều, bờ vai tóc xõa ngày [C] nao.

 

ĐK:

Hà Nội [Am] ơi, chạnh [C7] lòng tôi nhớ thu [F] sang

Trời hoàng hôn độc [G7] hành lê bước lang [Em] thang [A7]

Ngày dệt [Dm] thơ lên cung [F] đàn

Tình thầm [Em] trao chưa phai [G] tàn

Mà giờ [Bb] đây, riêng [F] mang nỗi sầu lai [G7] láng.

Hà Nội [Am] ơi, ngập [C7] tràn vương vấn vây [F] quanh

Người về đâu tơ [G7] trời sao quá mong [Em] manh [A7]

Mặt hồ [Dm] Gươm liễu buông [F] mành

Trời vào [Em] thu nghe se [G] lạnh

Càng lạnh [Dm] hơn vì [G7] thiếu em bên [C] cạnh.

 

3. Hà Nội [C] ơi, nào đâu [Em] dễ mà quên nơi [G] này Tràn bờ [Dm] mi, giọt lệ [F] thắm hỡi người có [C] hay

Lòng hằn [F] mơ ngày xưa [Am] ấy

Vẫn hoài [Dm] yêu em biết [G] mấy

Nhớ thương [Em] này gửi [G7] theo những cánh chim [C] bay.