Hà Tĩnh trong em

Em đến quê anh một chiều [Am] nắng

Hạ vừa tới [Dm] sao lòng em thắp [C] lửa

Thuở còn [Dm] thơ nghe tiếng ru của [C] mẹ

Quê hương [G] anh là mảnh đất cằn [Em] khô

Giờ em [G] đến đất [Em] đâu còn đá [Am] sỏi.

Hà Tĩnh [Am] ơi! [Em]

Bát ngát ruộng [F] đồng thẳng cánh cò [Dm] bay

Đến quê [G] anh ấm tình của [C] biển

Thạch Hải, Thiên [Dm] Cầm sóng vỗ vào [C] tim

Ào ạt [G] đến [Em] đọng bao thương [Dm] nhớ. [Am] [Em]

Hà Tĩnh [Am] ơi! [Em]

Mai xa [F] rồi, xa [Am] biển xa [Dm] anh

Xa hàng dừa [G] xanh xa cồn cát [C] trắng

Mai xa [F] rồi anh [C] có nhớ gì [G] không

Ở trong [Em] em thương nhớ cả một [Am] trời.