Hai phương trời

1. Anh về nơi phương [G] xa mang theo bao niềm [C] nhớ

Anh về nơi phương [Am] anh nơi không có mùa [G] đông

Cho [Am] lòng em lạnh [Bm] giá như [Em] mùa đông quê [Am] nhà [D]

Em ở lại phương [G] em đang mùa đông lạnh [C] giá

Đêm về sương muối [G] giăng và [D] từng cơn đông [Am] bắc

Xua giá buốt vây [D] quanh nghe lòng thêm nhớ [G] anh.

 

ĐK:

Nơi phương [G] anh chỉ [Em] có nắng và [Bm] mưa

Trong tim [C] anh như thêm có tim [D] em [E7]

Nơi phương [Am] em có bốn mùa thương [C] nhớ

Mà lòng [Am] em luôn nhớ người em [D] yêu

Ta yêu [G] nhau trong [Em] nắng ấm mùa [Bm] thu

Ta xa [C] nhau khi đông đến thu [D] đi [E7]

Gieo cho [Am] nhau những tháng ngày nhung [C] nhớ

Mà lòng [Am] càng nghe yêu mến mùa [D] thu

Mùa thu luyến [Am] lưu [D] mùa thu tuyệt [G] vời.

 

2. Đôi tình chia đôi [G] nơi hai phương trời xa [C] cách

Anh về nơi phương [Am] anh nơi không có tình [G] em

Trong [Am] lòng luôn thầm [Bm] nhớ những [Em] ngày vui qua [Am] rồi [D]

Em ở lại phương [G] em khi mùa xuân chợt [C] đến

Xuân về nếu vắng [G] anh ngoài [D] đường hoa đua [Am] nở

Ong bướm đến vây [D] quanh nghe lòng thêm nhớ [G] anh.