Hạnh phúc lưng chừng

1. Vậy [F] là chuyện tình mình giờ [Em] đây đã

kết thúc chưa

[Dm] Khi một người lặng [G] lẽ [C] ngóng trông một người

[F] Còn bao nhiêu điều chưa [Em] nói hết ra

Bỗng [Dm] nhiên một ngày chúng [E7] ta xa [Am] rời.

 

2. [F] Ừ thì là chuyện mình một [Em] trong hai chắc có sai

[Dm] Đã biết rằng sẽ [G] không đi về [C] đâu khi bắt đầu

[F] Đành lòng buông tay nhau khi hạnh [Em] phúc lưng chừng

Chẳng kịp [Dm] nói với nhau một [E7] lời xin [Am] lỗi.

 

ĐK:

Anh biết anh [Am] sai nhiều đã làm [Em] lệ em tuôn

Chẳng biết cách [F] nào để có thể [G] ôm em vào [C] lòng lúc [G] này

Khi thấy anh [Am] không còn níu em dẫu một [Em] lần rồi anh đi

Là lúc em biết [F] rằng mất [G] anh là điều muộn hay [Am] sớm.

 

Câu nói nghe [Am] đau lòng chắc duyên [Em] mình đã hết

Lời nói vô [F] tâm của anh làm [G] cho em [C] phải tổn [G] thương

Anh biết anh [Am] sai rồi chẳng thể nào về [Am] lại như lúc xưa

Để thấy em [F] cười nói những [G] lời ngọt ngào yêu [Am] thương.