Hạnh phúc mong manh

Hạnh [Dm] phúc mỏng [Am] manh [Bb] khi em gặp [F] anh

[Gm] Mưa rơi cuối [F] chân trời, [A7] mưa rơi sao kín [Dm] lối

Ngày [Dm] gió vừa [Am] lên ngày [Bb] em mơ ước thật [F] nhiều

[Gm] Mơ mình [Am] mãi được gần [Dm] nhau.

 

ĐK:

Rồi ngày cơn [F] gió cuốn anh [C] đi

Rồi ngày nơi [A7] đây em khóc một [Dm] mình

Lặng thầm chiếc [Bb][C] rơi rất [F] đau lòng. [C]

Chiều vừa buông [F] xuống những khát [C] khao

Em sợ ngày [A7] mai không biết thế [Dm] nào

Lặng thầm những [Bb] chiếc hôn xưa đâu [C] rồi

Còn [Am] mỗi riêng em đứng [Dm] chờ.