Hao Xiang Ni – Tuấn Anh

Một hạt [C]mưa như đang khẽ rơi xuống [G]tóc mềm

Làm [Am]lòng tôi bỗng nhớ [Em]người

Chẳng [F]còn điều gì quý [C]trên đời Và [F]chẳng gì thay thế [G]anh

 

Rồi một [C]hôm cơn mưa lâu nay chẳng [G]ghé thăm,

Cớ sao [Am]lòng em vẫn nhớ [Em]người.

Nhờ một [F]ai gửi vào chút [C]mây buồn,

Nói với [F]chàng tôi rất nhớ [G]anh [C7]

 

Và bài [F]ca này em viết [G]riêng trao tặng cho [Em]mình và chỉ [Am]mỗi anh

Dù mưa [F]gió bão tố kéo [G]qua em cũng [C]chẳng màng

Và xin [F]anh nhận lấy trái [G]tim của một con [Em]người cần hơi ấm [Am]êm

Và này [F]anh ơi, đừng từ [Dm]chối, vì anh [G]mỏng manh

 

I miss [C]you I miss [G]you I miss [Am]you I miss [Em]you

Một [F]đời một đời một đời có [C]anh Và ngàn [F]đời ngàn đòi ngàn đời có [G]anh x2

 

Bài [F]ca này em viết [G]riêng trao tặng cho [Em]mình và chỉ [Am]mỗi anh

Dù mưa [F]gió bão tố kéo [G]qua em cũng [C]chẳng màng [C7]

Xin [F]anh nhận lấy trái [G]tim của một con [Em]người cần hơi ấm [Am]êm

Này [F]anh ơi, đừng từ [Dm]chối, vì em [G]mỏng manh

 

[C]Nơi xa chim vang ca bài [G]hát của đôi ta,

[Am]Không gian bao la chỉ có [Em]anh ôm em thật chặt

Tựa [F]đầu vào vai anh nhé, ta [C]cùng ngắm hoàng hôn

[F] [G]