Hắt hiu nỗi nhớ

1. [C] Em là loài cỏ [Em] dại

[Dm] Bóng một đời quạnh [G] hiu

[E7] Tháng ngày dài rã [Am] rời

[D7] Đếm từng mùa rụng [G7] rơi.

[C] Tôi như loài chim [Em] biển

[F] Kiếp giang hồ buồn [G] tênh

[E7] Sống từng chiều khắc [Am] khoải

[G7] Mây vỗ về niềm [C] đau.

 

ĐK:

[C] Trong âm chùng nỗi [E7] nhớ

[Am] Nghe gió sương về [F] qua

[Dm] Đêm trùng dương sóng [G] vỗ

[F] Nghe quạnh vắng đơn [G7] côi.

[C] Xôn xao lòng thổn [E7] thức

[Am] Mưa hắt hiu đời [F] nhau

[Dm] Trong lạc loài giông [G] bão

[G7] Tình xót xa lệ [C] tuôn.

 

2. [C] Em về bờ bến [Em] lạ

[Dm] Tôi một đời sầu [G] miên

[E7] Thân lạc loài gỗ [Am] mục

[D7] Kiếp phong trần lênh [G7] đênh.

[C] Tôi như dòng nước [Em] cạn

[F] Em ga nhỏ buồn [G] hiu

[E7] Ôm tình cầu rơi [Am] rụng

[G7] Ôm niềm nhớ khôn [C] nguôi.