Hãy nói với em

1. [Dm] Làm sao anh ơi để em nói [F] cùng anh [C]

Thương yêu xưa nay đâu có [Dm] lời [Bb]

Tưởng rằng là đùa vui thế [F] thôi

Rồi một ngày anh biết [C] rằng.

[Dm] Rằng bao đêm em luôn khao khát [F] tình anh [C]

Bao đêm qua em luôn ngóng [Dm] chờ [Bb]

Kỉ niệm ùa về vây quanh [F] em

Còn nồng nàn mùi hương thuở [C] nào.

 

ĐK1:

Cầm tay [Dm] em và hãy [Bb] nói

Em đâu [F] hay tình mình vì vội vàng

[C] Mất người vì vội vàng

Lại bên [Dm] em và hãy [Bb] nói

Những đắm [F] đuối khi xưa rộn ràng

[C] Cớ sao yêu vội vàng

Sao [Am] anh vội, xa rời những [C] ngày yêu dấu.

 

2. [Dm] Em đâu hay ngay anh đã [F] thật xa [C]

Con tim yêu trong em cũng [Dm] chết [Bb]

Nào ngờ niềm đau giấu [F] chôn

Lại là một niềm đau suốt [C] đời.

[Dm] Và giờ này mình em trên [F] con đường [C]

Cuộc tình buồn vùi chôn tháng [Dm] năm [Bb]

Và nụ cười lạnh khô héo [F] úa

Sao che đi bao đam mê mãi [C] xa.

 

ĐK2:

Cầm tay [Dm] em và hãy [Bb] nói

Em đâu [F] hay tình mình vì vội vàng

[C] Mất người vì vội vàng

Lại bên [Dm] em và hãy [Bb] nói

Bao đắm [F] đuối khi xưa rộn ràng

[C] Sao anh mau quên nhanh.

* Anh yêu [Dm] ơi! Anh yêu [Bb] hỡi!

Bao đắm [F] đuối khi xưa rộn ràng

[C] Sao anh mau quên nhanh

Anh yêu [Dm] ơi! Anh yêu [Bb] hỡi!

Sao để [F] giấu nơi tim nồng nàn

[C] Yêu thương như năm xưa

Anh yêu [Dm] ơi! Anh yêu [Bb] hỡi!

Xin hãy [F] nói. [C] [Dm]