Hãy xóa đi niềm đau

1. Chiều [D] nay, mây tím giăng sầu [Em] rơi

Tiếng đàn chơi [G] vơi buông khúc sầu [D] đời [D7]

Lòng [G] nhớ, em dấu yêu ngày [Bm] nào

Tiếng hát ngọt [F#m] ngào, nụ cười xinh [A] tươi.

Ngày [D] qua bao nhớ thương đầy [Em] vơi

Chập chờn trong [G] tôi, bóng dáng một [D] người [D7]

Mùa [G] đông, những cánh chim lạc [Bm] loài

Tuyết trắng đầy [F#m] trời, [A7] tình đã xa [D] khơi.

 

ĐK:

Người [D] ơi! Còn nhớ ngày [A] nao

Một tối đầy [Bm] sao ta trao nụ hôn [F#m] vội

Tình [G] yêu chót lưỡi đầu [F#m] môi, giờ cũng mù [G] khơi

[G#dim] Tàn theo mây [A] khói.

 

2. Còn [D] đâu những dấu yêu [Em] ngày xưa

Kỷ niệm trong [G] mưa, những lúc đợi [D] chờ [D7]

Còn [G] đâu, những phút giây hẹn [Bm]

Nét bút học [F#m] trò, tuổi hồng ngây [A] thơ.

Thời [D] gian hãy xoá đi niềm [Em] đau

Để lòng quên [G] mau, cay đắng tình [D] đầu [D7]

Buồn [G] chi, cho mắt hoen lệ [Bm] sầu

Dĩ vãng đượm [F#m] màu [A7] rồi cũng qua [D] mau.