Hết rồi những ngày xưa

1. Thời gian qua [Bb] đi cho [C] ta được những [Dm] gì còn lại gì

Khi [C] sao dời vật [Am] đổi triền [C] miên

Dòng đời mãi [Am] trôi ai nhớ ai quên [Dm] rồi

Từ khi bước chân vào [C] đời

Cho đến phút giây khép cuộc [Gm] đời quay [Dm] về nơi lòng [A7] đất.

 

2. Nhiều năm xa [Bb] quê hân [C] hoan ngày trở [Dm] về lòng bồi hồi

Chân [C] hoang tìm tuổi [Am] dại hồn [C] nhiên

Tìm về trường [Am] xưa, nhưng dấu tích đâu [Dm] rồi

Đường quen đã ra xa [C] lạ

Thương góc phố thơm ngát ly [F] chè

Gánh [A7] hàng rong về [Dm] đâu.

 

ĐK:

Mình tôi lang [Dm] thang đưa mắt trông xa [Bb] vời

Đi giữa lòng quê [C] mẹ mà hồn lạc lõng chơi [Am] vơi

Phố [Gm] đông trong số vạn [Dm] người

Ai người quen [C] biết, ai người xưa [A7]

Chắc không còn nhận ra [Dm] nhau.

 

3. Đời ai không [Bb] hay mang [C] theo vùng kỷ [Dm] niệm vào đời mình

Vui [C] hay buồn đâu [Am] dễ nào [C] quên

Dòng đời ngược [Am] xuôi cho tuổi xuân phai [Dm] tàn

Nhiều khi luyến lưu kỷ [C] niệm

Ôm nuối tiếc khơi giấc mơ [F] buồn

Hết [A7] rồi những ngày [Dm] xưa.