Hình xăm khắc trong tim

1. Ghì thật [F] sâu trong đôi mắt ấy là tâm [Bb] tư anh đang rối bời

Lạc tay [Gm] em mất rồi chẳng thể [C] ngăn những dòng lệ [F] đắng

Vì yếu [Bb] đuối lỡ mất em [F] yêu là anh [Am] quá ngốc để em rời [Dm] xa

Chẳng thể [Gm] quên bóng người là hình xăm khắc vào tim [C] anh.

 

2. Chiều không [F] em, nghe tim buốt giá chờ dòng [Bb] tin em, sao chẳng về

Gọi tên [Gm] em mỗi ngày bữa [C] cơm chan chỉ toàn lệ [F] đắng

Giọt nước [Bb] mắt cứ thế tuôn [F] rơi mùa đông [Am] đã đến cánh chim lẻ [Dm] loi

Tập quên [Gm] em mỗi ngày cười bản [C] thân dối lừa con [F] tim.

 

ĐK:

Hỏi lòng em [Bb] có nhớ về, ngày [C] xưa ước thề?

Tự làm mình [Am] đau, nghĩ về ngày [Dm] xưa

Là do [Gm] anh lỗi lầm và buông [C] tay lạc mất người [F] thương.

Dù thời gian [Bb] trôi hững hờ, anh [C] vẫn mãi chờ

Dù chẳng hồi [Am] âm, bóng người xa [Dm] xăm

Nhìn trời [Gm] cao khấn nguyện sẽ gặp lại [C] em, nói lời yêu [F] em.