Hoa bất tử

1. Xa [Am] xưa núi non phiêu bồng cỏ cây hoa dại làm tin yêu ngày ấy

Hoang [Dm] vu nơi núi rừng thương [Em] tiếc cho dở dang bao cuộc [Am] tình

Chuyện là người [Em] trai anh lên đường từ [F] giã

Để tìm cho [Dm] em [G] một loài hoa thật [Am] lạ

Nở vào mùa [G] đông trên đỉnh sương [Em]

Tuyết trắng phủ [G] đầy anh vào chân [C] mây. [E7]

 

2. Đôi [Am] chân bước không ngại ngần ngày đêm trong rừng và tình ta còn thắm

Anh [Dm] đi mong tìm được hoa [Em] ấy anh muốn giai nhân đẹp [Am] lòng

Đường dặm dài [Em] đi mà anh chưa thỏa [F] chí

Biết là mộng [Dm] mơ và người yêu đợi [Am] chờ

Giờ còn gian [G] nan thương nhớ vô [Em] vàng

Gió mưa trên [E7] đầu hoa vẫn còn trên [Am] cao.

 

ĐK:

Hoa vẫn còn trên [F] cao càng thêm bước [Dm] mau

[G] Người trai cuối [C] cùng nay đứng [Am] nhìn trên cõi điêu linh

Nhìn sao không thấy [Dm] hoa nhưng lạ [G] đây tuyết trắng lạnh [F] lùng

Người còn thương nhớ [Em] không lỡ một ngày tay trắng tay [E7] không.

Hoa không thấy [F] đâu mà [Em] thân xơ xác [Am] đau

[G] Lệ tuôn cúi [C] đầu mai có [Am] còn trông ngóng tin [Dm] nhau

[Am] Trời không cho thấy [Dm] hoa sao lại gieo giá rét vào [Em] đông

Người trai đã [E7] chết không trở về không thấy [Am] hoa.

 

3. Đau [Am] thương ngút cao lên trời tình chia ly rồi người yêu tôi mòn mỏi

Không [Dm] lâu trên bia mộ xanh [Em] lá thương cánh hoa tươi đỏ [Am] màu

Người đời gọi [Em] hoa tên là bất [F] tử

Chứng nhân tình [Dm] yêu và người yêu thật [Am] lòng

Giờ nhìn màu [G] hoa thắm như tim [Em] này

Thủy chung muôn [G] đời lưu [E7] luyến người [Am] ơi.