Hoa đào năm trước

1. Năm ấy xuân [Am] tươi mùa hoa [E7] bướm nắng đẹp gió hiền [Am] hòa

Một chàng thư [F] sinh mãi tìm nguồn [C] thơ đi [G] giữa một rừng [C] hoa

Tình xuân thắm [Am] nồng, ngàn hoa ánh [E7] hồng vườn đào rực [Dm] rỡ đón xuân [E7] sang

Chợt [Am] nhìn gặp một ánh mắt giai [Dm] nhân như tiên giáng [G] trần

hiện [E7] ra giữa nắng [Am] vàng.

 

2. E ấp bên [Am] hoa người thôn [E7] nữ má hồng nhu màu [Am] đào

Tình ngoài còn [F] e mà lòng đã [C] như ghi [G] nhớ ngày gặp [C] nhau

Nhẹ quay gót [Am] hài còn lưu luyến [E7] nhiều để sầu để [Dm] nhớ đến mai [E7] sau

Để [Am] lòng người gặp gỡ đã in [Dm] sâu buâng khuâng ngỡ [G] ngàng,

đào [E7] nguyên riêng bóng [Am] chàng.

 

ĐK:

Xuân qua rồi [F] tới nơi vườn [Dm] cũ hoa [G] tàn rồi lại [C] nở [Am]

Tìm về thôn [Dm] xưa hoa còn [E7] đó nhưng người nào thấy [Am] đâu

Người đẹp vườn [G] đào gieo bao sầu [Am] nhớ

Giờ này nơi [Dm] nao giai nhân mùa [C]

Đâu dáng xiêm thẹn thùng nơi đào [F] nguyên [E7] mân mê tà [Am] áo.

 

3. Bên nét rêu [Am] phong chàng thi [E7] sĩ tấc dạ luống nậm [Am] ngùi

Để một bài [F] thơ mà lòng ngẫn [C] ngơ thương [G] nhớ người mộng [C]

Đào hoa ánh [Am] hồng còn đang hé [E7] nở mà lòng thầm [Dm] nhớ bóng xuân [E7] qua

Mùa [Am] đào nào rạng rỡ với muôn [Dm] hoa vi vu gió [G] về

gợi [E7] bao nhiêu não [Am] nề.