Hoa đời

1. Cuộc [Am] sống tựa như dòng sông

Sẽ trôi [C] về với biển [Dm] khơi

Đừng muộn [C] phiền đừng mãi giận [Am] hờn đời qua rất [Dm] mau.

Cuộc [Am] sống tựa kiếp phù du

Cớ sao [C] người trách mà [Dm] chi

Đừng hận [C] thù vì cuộc [Am] đời có bao ngày [Dm] vui.

 

ĐK:

Để nụ [F] cười còn vương [Dm] mãi trên bờ [Gm] môi

Và tình [C] người càng tha [C7] thiết thêm đậm [F] sâu

Để tình [Cm] yêu xóa [D7] tan hờn dỗi [Gm] kia

Và tình [C7] thương xóa đi lầm lỗi [F] xưa

Hãy yêu [Bb] đời vì đời [D7] sống có bao [Gm] nhiêu

Hãy yêu [C] người vì đời [C7] người sống là [F] bao.

 

2. Còn [Am] đó ngày tháng tuổi xuân

Đến muôn [C] loài biết thương [Dm] nhau

Thật mặn [C] nồng thật diệu [Am] kỳ tình yêu lứa [Dm] đôi.

Đẹp [Am] quá đời như loài hoa

Sống thanh [C] bình khoe sắc [Dm] hương

Làm đẹp [C] đời đẹp [Am] người trên thế [Dm] gian.