Hoa một tên người hai họ

1. Tôi biết [Gm] là nàng chẳng hề yêu [Dm] tôi

Bọt bèo thân tôi ví như hạt cát trong [C] đời

Tuy rất [Bb] thân nhưng mình xa cách [Dm] quá

Nghìn

câu tâm [F] sự chưa có một lời mặn [A7] mà. [Dm]

 

2. Thân với [Gm] tình nào đâu phải xa [Dm] xôi

Bạn bè đôi khi thấy tôi buồn, chúng hay [C] cười

Không nói [Bb] đi yêu mà không dám [Dm] nói

Làm sao mong [F] được ai đáp [Gm] lại lòng ta [Dm] đây.

 

ĐK:

Yêu [D] ai ruột mình mình hay

Một mình thương [Bm] nhớ một mình xa xót một [Em] mình [A]

Đêm [G] qua mơ một chuyện [D] tình

Tình yêu đôi [Em] lứa, khi mộng [A] vỡ khóc một [D] mình.

 

3. Thôi trễ [Gm] rồi, người ta thật kiêu [Dm] sa

Nghẹn ngào trông qua lớp hoa đèn kết bên [C] nhà

Hoa mỗi [Bb] tên, muôn đời còn giữ [Dm] mãi

Người mang hai [F] họ, ai dám [Gm] ngỏ lời yêu [Dm] ai.