Hóa thân

Một [F] đêm mưa gió tả tơi người ngồi nhìn mưa tuôn [Bb] rơi.

Buồn khơi lên niềm thương [Gm] nhớ nhớ người bên kia thế [Am] giới.

Nhớ thương khi màn đêm dần [C] buông.

Bóng ai trở về thăm người [Gm] thương.

Dù đời chia [C7] hai nơi tình vẫn luôn bên [F] nhau.

Đêm nay ta hãy vui với trăng [C] khuya ngoài hiên.

Trao [Bb] nhau hơi ấm khi sương rơi giữa giữa trời [Am] đông.

Đời không ngăn [C] cách chốn âm dương giữa đôi [Bb] ta.

Tình còn mê [C7] say được có nhau đêm hẹn [F] hò.

Chờ [F] nhau khi tóc còn xanh tình như hạt sương mong [Bb] manh.

Người đi quên bờ bến [Gm] cũ nên đông làm thêm mưa [Am] rơi.

Nhớ nhung khi màn đêm dần [C] buông.

Bóng ai trở về thăm người [Gm] thương.

Dù đời chia [C7] hai nơi tình vẫn luôn bên [F] nhau.

Mình [F] chia tay nhau đã lâu từ khi xuân chưa phai [Bb] úa.

Người đi quên bờ bến [Gm] cũ sông buồn nên sông không [Am] trôi.

Nhớ thương khi màn đêm dần [C] buông.

Bóng ai trở về thăm người [Gm] thương.

Dù đời chia [C7] hai nơi tình vẫn luôn bên [F] nhau.

Đêm nay ta hãy vui với trăng [C] khuya ngoài hiên.

Trao [Bb] nhau hơi ấm khi sương rơi giữa giữa trời [Am] đông.

Đời không ngăn [C] cách chốn âm dương giữa đôi [Bb] ta.

Tình còn mê [C7] say được có nhau đêm hẹn [F] hò.

Chờ [F] nhau khi tóc còn xanh tình như hạt sương mong [Bb] manh.

Người đi quên bờ bến [Gm] cũ nên đông làm thêm mưa [Am] rơi.

Nhớ nhung khi màn đêm dần [C] buông.

Bóng ai trở về thăm người [Gm] thương.

Dù đời chia [C7] hai nơi tình vẫn luôn bên [F] nhau.

Dù đời chia [C7] hai nơi tình vẫn luôn bên [F] nhau....