Hoàng hôn sương lam

1. Trời vào [G] thu, sương lam mờ giăng phố [Bm] gầy

Hàng [D] cây lá rơi vương [G] thềm [E7]

Mềm vòng [Am] tay, buông [D] trôi hoàng hôn tím [Bm] nhòa

Lưng [Am] đồi lao xao tiếng [D] chim kêu [G] chiều. [D]

Ngày rời [G] xa, thương trao tình trong mắt [Bm] hồng

Bờ [D] vai chiếc hôn êm [G] nồng [E7]

Giọt lệ [Am] cay, vương [D] trên bờ mi hững [Bm] hờ

Đưa [Am] người, đưa tia nắng [D] thu sang [G] đồi.

 

ĐK:

[C] Trôi, mây hoàng hôn vẫn [Bm] trôi

Lối mòn bơ [Am] vơ, bước chân [G] tôi

Chầm chậm [Bm] đi, giữa thu [D] buồn mang bao niềm [G] nhớ

Sương [Am] lam về nơi góc [Bm] lòng

Bềnh [D] bồng đưa tiễn người [G] đi.

 

2. Tình vào [G] thu, cô đơn nhìn theo bóng [Bm] người

Nhòa [D] trong áng sương phai [G] mờ [E7]

Và hàng [Am] cây, buông [D] rơi từng chiếc lá [Bm] vàng

Ru [Am] lòng trôi theo dáng [D] ai xa [G] rồi. [D]

Tình vào [G] thu, mênh mông chiều nay giữa [Bm] trời

Mình [D] tôi khóc tôi lạc [G] loài [E7]

Nhặt tình [Am] rơi, phơi [D] trên giọt sương tóc [Bm] mềm

Trong [Am] hoàng hôn nghe gió [D] thu phiêu [G] bồng.