Hoàng thành

[Dm] Hoàng thành chiều mưa [C] xa

Thiếp [G] dâng cung đàn thương [Dm] nhớ

An phận chàng thủy [C] chung

Thiếp [G] mong cùng giữ đất [Dm] thành.

T-ĐK:

[Dm] Nhân duyên như nước [C] trôi

Cớ [F] sao trách phận không [Dm] chung

[Bb] Nay xin gieo hữu [C] duyên

Chỉ [A] mong trọn tình phu [A7] thê.

 

ĐK:

Vì ngàn thương [Dm] nhớ nên tan nát [Bb] lòng

[C] Như hóa thành hư [F]

Nhành hoa [Dm] cố níu giữ đất [Bb] trời

[C] Như ai mang cho tình [Dm] ta.

[Dm] Nhớ đến tan nát [Bb] lòng

[C] Thiếp hóa giọt sầu [F] vương

Chạm vào [Dm] cánh hoa đang úa [Bb] tàn

[C] Như áng mây vô tình [Dm] trôi.

[Dm]

Đoạn tình giờ như con nước trôi vô [F] thường

[C] Hương trầm bay ngang qua rẽ lối dẫn [Dm] đường

[Dm] Hòa lệ chàng ra không muốn như trong [F] lòng

[C] Thiên thời sau vì thương nhớ chuyện tình [Dm] ta.

T-ĐK:

[Dm] Nhân duyên như nước [C] trôi

Cớ [F] sao trách phận không [Dm] chung

[Bb] Nay xin gieo hữu [C] duyên

Chỉ [A] mong trọn tình phu [A7] thê.

 

ĐK:

Vì ngàn thương [Dm] nhớ nên tan nát [Bb] lòng

[C] Như hóa thành hư [F]

Nhành hoa [Dm] cố níu giữ đất [Bb] trời

[C] Như ai mang cho tình [Dm] ta.

[Dm] Nhớ đến tan nát [Bb] lòng

[C] Thiếp hóa giọt sầu [F] vương

Chạm vào [Dm] cánh hoa đang úa [Bb] tàn

[C] Như áng mây vô tình [Dm] trôi.