Hỏi cây tần bì

1. [Em] Em nơi nào, hàng [B7] cây biết không?

[E7] Em phương nào, Tần [Am] bì nói đi!

[B7] Cây xanh lắng im [Em] trong trời chiều

[D] Không nói em, ở chốn [B7] nao.

[Em] Em nơi nào, hàng [B7] Phong biết không?

[E7] Một miền nhớ giữa [Am] trái tim tôi.

[D] Cây Phong trút lá [G] xuống bên tôi,

[D] Từng chiếc lá thu, nhẹ [B7] rơi.

 

2. [Em] Em nơi nào, người [B7] yêu dấu ơi?

[E7] Ta vẫn tìm, Thu [Am] vàng biết không?

[B7] Lao xao, Thu đáp cơn [Em] mưa dài,

[D] Không nói em, ở chốn [B7] nao.

 

ĐK:

Ơi cơn [E7] mưa, hãy nghe [Am] trái tim tôi,

[D] Em nơi đâu, em [G] đang nơi đâu?

[Am] Gió khóc [D] than ngoài [G] hiên nhà

[Am] Có biết [D] ta đau [B7] thương.

 

3. [Em] Em nơi nào, vầng [B7] trăng phía xa?

[E7] Mãi đi tìm, trong [Am] trái tim tôi

[B7] Trăng kia nấp sau [Em] mây nơi xa,

[D] Không nói em ở chốn [B7] nao.

 

ĐK:

[E7] Tôi trông lên những [Am] đám mây xanh,

[D] Em yêu ơi đang [G] chốn nơi nao

[Am] Những đám [D] mây chợt [G] tan dần

Còn [Am] những trống vắng [D] trong tim [B7] tôi.

 

4. [Em] Em nơi nào, bạn [B7] ơi biết không

[E7] Hỡi anh bạn, thân [Am] thiết bên tôi

[B7] Anh hãy nói, cho [Em] tôi niềm tin?

[D] Hãy nói em, ở [B7] đâu.

[E7] Anh ấy nói ánh [Am] mắt trang nghiêm:

[D] “Cô gái ấy rất say [G] đắm yêu anh

[Am] Cô ấy đã [D] khóc cho [G] những yêu thương,

Người [Am] ấy trong sáng như những bông [E7] hoa

Chỉ tiếc [Am] anh đã chẳng biết yêu [Em] thương.

Người [D] ấy [B7] vợ tôi bây [Em] giờ.