Hơn 1000 năm sau

[Dm] Nếu có thể xin em cho ta một [Am] chút dịu dàng

[Gm] Với bông hoa tuyết [Am] trắng trên đầu tựa [Dm] làn mây trôi

[Bb] Nắng trên cao vương xuống mỗi khi nhìn [Am] thấy em cười

[Gm] Khiến ta không thể [Am] nào tìm thấy [Dm] được ta

Nhiều ngày [Bb] trôi qua, chỉ nghĩ đến [Am] hai ta

Trong khoảng [Gm] lặng chợt có bóng ai ôm lấy [C] thân ta

Phút yếu [Bb] đuối nói cho ta hay phải lòng [Am] em đến quên bản [Dm] thân này

Nhẹ [Gm] nhàng anh mơ mỗi [Am] ngày được nhìn em [Dm] thức dậy.

Xin một [Bb] lần yêu em, được nắm tay em đến [Am] cùng dẫu có buồn [Dm] đau

Xin được [Gm] cùng em đi về [C] phía mưa giông trong [F] lòng [F7]

Bên em [Bb] vì yêu em, vì trót thương đôi mắt [Am] sầu biết nói lời [Dm] yêu

Không thể [Gm] rời xa em dù một [Am] chút mà [Dm] thôi

Nếu người [Bb] chọn cô đơn để nỗi đau ở trong [Am] lòng yên giấc nhẹ [Dm] hơn

Sao lại [Gm] nhoè ướt mắt vì [C] chút nhớ nhung qua [F] đường [F7]

Cả bầu [Bb] trời xuân xanh, rộng lớn bao la vỗ [Am] về yêu dấu của [Dm] anh

Em hãy [Gm] nhìn xung quanh, này cô [Am] gái lòng [Dm] anh

Xin ôm [Bb] trọn nhân duyên, cảm giác yêu đến điên [Am] cuồng cô gái mình [Dm] thương

Hơn một [Gm] ngàn năm sau, tình yêu [Am] mãi còn [Dm] vương.