Hòn Khói quê hương tôi

1. [G] Anh sẽ đưa em [G] về quê [D7] hương anh Hòn [G] Khói

Thăm ruộng [Am] vườn đồi [D7] núi với biển [G] xanh

[G] Anh sẽ đưa em [G] đi khắp những nẻo [C] đường

Từ Thạnh [Am] Danh mãi về Ngân Bá [Em] Thủy

Những nơi [Am] đây một [D] thời trong khói [Bm] lửa

Giờ yên [Em] bình xây [E7] dựng lại quê [Am] hương [D7]

[G] Anh sẽ đưa em [G] về Phú [D] Thạnh, Mỹ [G] Lương.

Thăm biển Dốc [Am] Lết, thăm [D] vườn dừa [D7] xanh.

Đêm [G] về gió mát trăng [Am] thanh.

Nhạc vi vu [G] réo theo [D7] nhành liễu [G] xao.

 

Chorus :

Xa [G] xa sóng vỗ rì [C] rào.

Đèn thuyền lấp [D] lánh như sao lưng [D7] trời.

Anh sẽ đưa [G] em về miền biển [Bm] cả.

Từ Mũi [D] Dù đến gành Mỹ [D7] Á.

Anh sẽ dìu [D7] em qua từng ghềnh [G] đá.

Nơi quê hương [D7] mình soi biển Thái Bình [G] Dương.

 

2. [G] Anh sẽ đưa em [G] về Phú Thọ làng [G] anh.

Thăm vườn rau [D] nhỏ trong lành mởn [G] mơ.

Quê [G] anh đẹp tựa bài [Am] thơ.

Khói lam chiều [D] quyện lững lơ bao [D7] tình.

Anh sẽ đưa em qua chiếc cầu [Em] Đình.

Thăm đồng muối [Em] trắng đậm tình quê [D] hương.

Ta [G] vào Phú Lộc thân [Am] thương.

Thăm đồng lúa [D7] mới, thăm vườn cây [G] xanh.

Cỏ [G] cây đồi núi bao [Am] la.

Nhạc rừng hòa [B7] tấu khúc ca tuyệt [Em] vời.

Quê [Em] anh nay đổi thay [Em] nhiều.

Nhưng anh vẫn [D7] nhớ cánh diều tuổi [G] thơ.